Bạn thân mến:
Giới trẻ ngày hôm nay, đang dần dần ý thức được sứ vụ cao
cả của mình. Nghĩ đến tương lai vận mệnh của đất nước. Đặc biệt là nghĩ đến
tương lai của mình là những người nắm toàn bộ vận mệnh. Cho nên, đứng trước những
chân lý đang bị chà đạp, người trẻ không thể ngồi yên một chỗ để nhìn những bất
công đó. Người dân ai cũng có tấm lòng yêu nước và bằng mọi cách bảo vệ và giữ
gìn đất nước không bị quân thù xâm chiếm. Nhưng khổ thay giặc ngoài không có mà
có giặc trong. Nhìn thấy giới trẻ có tinh thần như vậy, thì những nhà cầm quyền
phải phấn khởi, vui mừng và tạo điều kiện cho giới trẻ để giới trẻ phát huy hết
được khả năng của mình để công hiến cho đất nước. Nhưng ngược lại, nhà cầm quyền
không những không tạo điều kiện mà còn tìm đủ mọi cách để kìm hãm sự phát huy
này. Tìm cách để ngăn cản các em tìm đến với sự thật và chân lý. Giới trẻ muốn
cho lương tâm của mình ngay chính, nói lên những sự thật trong lòng các em
nhưng những người có chức trách lại tìm đủ mọi cách để ngăn cản những bạn trẻ
này và kết tội cho họ là chống phá nhà nước. Nhìn vào thực trạng thì mỗi người
chúng ta, kể cả những người xuất ngày chân lấm tay bùn thì họ cũng nhận ra được
chân lý đang bị chà đạp, vùi lấp. Dường như nhân quyền đối với con người đang bị
chà đạp cách nặng nề vào những năm gần đây. Qua những vụ nhà cầm quyền bạo lực
với người dân ta thấy. Những người bảo vệ chân lý, làm việc trong ánh sáng, làm
việc cho dân thì những năm gần đây những con người này lại là những người làm
việc trong bóng tối mà người ta thường hay gọi đó là người ăn trộm, luôn rình
mò trong bóng tối để có cơ hội thì đột nhập. Nhà cầm quyền là những người bảo vệ
chân lý nhưng nay họ lại là những người bảo vệ bóng tối để vùi lấp chấn lý vào
bóng tối.
Các bạn ạ, ngày cả những trẻ em đang còn bú mẹ cũng có thể
biết con người khác con vật ở chỗ con người có lý trí còn con vật thì không.
Nhưng nhìn vào xã hội bây giờ chúng ta đều thấy, những người lãnh đạo toàn là
những người trên đầu đã có hai thứ tóc, dường như cuộc đời đã đến giai đoạn cuối,
nhưng những con người này vẫn không biết điều cơ bản mà người trẻ con cũng biết.
Họ vẫn làm việc như là một con vật không có sự suy xét, lương tâm họ dường như
trai đá. Ý chí họ dường như bị trai lỳ bởi địa vị, tiền bạc vùi lấp không có chỗ
hở cho họ thoát ra được. Lý trí họ lúc này chỉ làm việc theo bản năng mà thôi.
Hôm nay, ngày 16/5/2013 sẽ
diễn ra phiên tòa xét xử hai bạn trẻ yêu nước Phương Uyên và Nguyễn Kha. Tôi cảm
thấy niềm cảm mến và thán phục hai em đã đám đứng lên nói sự thật về thực trạng
về nhà nước. Tuy không được đến tham dự phiên tòa nhưng tôi vẫn theo dõi và đồng
hành cùng hai bạn trẻ để chân lý được đưa ra ánh sáng. Các bạn là những tấm
gương sáng cho thế hệ trẻ chúng ta noi theo. Sở dĩ tôi theo dõi mọi sự kiện từ
khi Phương Uyên bị bắt cho đến bây giờ là vì: tôi rất tâm đắc cấu nói của
Phương Uyên khi nói: Thế hệ trẻ bây giờ chúng con đang bị đàn áp mà cháu vẫn ngồi
yên thì thế hệ sau của chúng con thì như thế nào, tương lai vận mạng của đất nước
là của chúng cháu và của thế hệ sau, xã hội không phải của riêng ai nhưng là của
chung của mọi người. Một câu nói làm cho tôi phải suy nghĩ và cảm thấy lòng yêu
mến và nghĩ tới người khác của Phương Uyên. Giới trẻ đã nghĩ được như vậy mà
tôi ngồi nghĩ lại những người có trách nhiệm dẫn dắt xã hội mà không nghĩ đến
tương lai vẫn mang của đất nước. Tôi giả nghĩ, nếu những con người này có một
chút suy nghĩ nhỏ trong cái súy nghĩ của Phương Uyên thì xã hội này đã thay đổi
và phát triển hơn.
Xã hội ngày hôm nay đang
vùi dập những nhân tài cho đất nước. Nhưng với lòng can đảm của giới trẻ thì họ
không chấp nhận ngồi yên và dậm chận tại chỗ để chờ sung rụng như nhà lãnh đạo
ngày nay. Họ đám đứng lên để đưa cái tối tăm ra ánh sáng, vạch trần những tội
ác mà nhà lãnh đạo đã làm, để cho người đân phải khổ cực. Những nhà lãnh đạo chỉ
có biết nghĩ đến bản thân mình chứ không lo và nghĩ đến người khác.
Dù có tra hỏi và dùng mọi
hình thức nào để cho Phương Uyên và Nguyên Kha nhận tội nhưng với lòng yêu mến
dân tộc, không để cho ánh sáng luôn bị vùi lấp trong bóng tối, họ đã không nhận
tội theo cách này. Dù chết mà ánh sáng được tỏ lộ thì họ cũng cam lòng. Tinh thần
này đã được thể hiện qua các bức tranh, cũng như những khẩu hiệu như 'Tàu khựa
cút khỏi Biển Đông' (do tự tay Phương Uyên viết bằng máu). Phương Uyên cũng cho
biết thêm, những hành vi xâm lược, cướp giết ngư dân Việt Nam ngày càng trắng
trợn và dã man của Trung Quốc đã khiến Phương Uyên 'phẫn uất lên đến tận
cùng. Nhưng câu nói như vậy, không những chỉ mình tôi thán phục mà cả muôn người
đều thán phục.
Trong phiên tòa ngày 16/5/2013 Phương Uyên đã không xin khoan
hồng và không nhận tội. Đây rõ ràng là một cái tát vào mặt bộ công an với đoạn
video 'nhận tội' đã được phát sóng trước đó. Trước tòa,
Phương Uyên dõng dạc khẳng định:"Tôi là sinh viên có yêu nước, nếu
phiên tòa hôm nay kết tội tôi, thì mọi người trẻ sẽ sợ hãi và không còn dám bảo
vệ chủ quyền của đất nước.Nếu một sinh viên, tuổi trẻ như tôi mà bị kết án tù
vì yêu nước thì thật sự tôi không cam tâm". Bạn và tôi nghĩ sao khi nghe những câu này trong phiên tòa ?. Chính
người cô của Phương Uyên là cô Nguyễn Thị Nhung cũng nói như sau: Là một
người mẹ, là người đã sinh ra bé Uyên và nuôi đến ngày hôm nay, tôi cảm thấy rất
vinh dự về Phương Uyên. Công lao mình nuôi con đến ngày hôm nay đã được thỏa
mãn.
1/ Giới trẻ là ai
Để
định nghĩa hay nói giới trẻ là ai thì khó mà nói một câu cho trọn tình trọn
nghĩa. Theo tôi giới trẻ là những người trong độ tuổi từ 14 đến 25, hay từ 14
cho dến những người chưa có gia đình, không nói đến những người bệnh hoạn không
lập gia đình được. Giới trẻ là những người năng động, sáng tạo, chịu chơi, thường
hay tò mò, thích khám phá và ham vui chơi. Chính những đặc tính này làm cho ta
dễ dàng nhận ra con người trẻ. Người ta thường nói: việc gì khó có thanh niên.
2/
Sinh viên là gì:
Sinh
viên là người học tập tại các trường đại học, cao đẳng hay trung cấp chuyên
nghiệp. Ở đó họ được truyền đạt kiến thức bài bản về một ngành nghề, chuổn bị
cho công việc sau này của họ. Họ được xã hội công nhận qua những bằng cấp đạt
được trong quá trình học. Qúa trình học theo phương pháp chính quy, tức là họ
phải trải qua bậc tiểu học và trung học phổ thông.
Sinh
viên là những con người ham học hỏi, muốn vượt ra khỏi cái tôi cá nhân của mình
để đem tất cả con người và trí tuệ của họ để họ được phục vụ co người. Họ là những
người luôn nghĩ đến cuộc sống và tương lai của họ nói riêng và cuộc sống của mọi
người xung quanh nói chung. Họ là những con người trẻ, họ muốn thu thập những
kiến thức, những giá trị mà cuộc sống của họ muốn tiếp nhận từ những con người
có khả năng truyền đạt lại cho họ những gì mà họ còn thiếu trong môi trường phổ
thông.
3/ Cuộc sống họ thế nào
Cuộc
sống sinh viên có nhiều khó khăn về mọi mặt: Kinh tế, đời sống xã hội, đối mặt
với nhiều tệ nạn xã hội, sống một nơi không có người thân, cha mẹ, làng xóm và
bạn bè quanh. Với tất cả những khó khăn đó làm cho cuộc sống sinh viên có nhiều
những nỗi bất hạnh nhất, làm cho họ từ phải lo xoay sở cho cuộc sống mới của họ
được ổn định và có cơm ăn cho qua ngày để ngày ngày đến trường thu nhận những vốn
kiến thức bao la mà chính bản thân họ đang muốn khao khát được tiếp nhận và làm
hành trang cho họ bước vào một đời sống mới.
Cái
khó khăn nhất mà mỗi người sinh viên đều có đó là sự xa nhà. Xa mai nhà thân
thương mà đã gắp bó với họ xuất bao nhiêu tháng năm. Từng ngày từng ngày sống của
họ, từ khi chào đời cho đến ngày hôm nay đã để lại trong họ biết bao kỉ niệm,
nhưng nhận thức nhỏ nhoi đó đã làm nên tấm hình hai này, và làm chọ họ lớn khốn.
Giờ này đứng trước một thể giới xung quanh hoàn toàn mới lạ, với cuộc sống mới,
môi trường mới, làm sao họ có thể đứng vững được trước bao những khó khăn đó.
Ngày
còn trong mái trường gia đình có biết bao sự bao bọc, vỗ về. Cha mẹ chính là
người luôn lo cho họ những bữa cơm, áo mặc. Mỗi khi gặp chuyện gì thì có gia
đình bao bọc và cũng là chỗ dựa cho mỗi ngươi. Ngươi xưa thường nói “đi khắp thế
gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời khồng ai khổ bằng cha”. Câu nói
này dường như đi vào lòng mỗi người và vẫn còn vang mãi cho đến tận cùng. Câu
nói này đối khi ta không thể nhận ra được khi ta đang còn ở trong mái với sự
bao bọc đó nhưng khi xa gia đình thì câu nói này mới có ý nghĩa đến ngần nào.
Cái đặc biệt khi cuộc sống mới của họ không có sự bao bọc đó, họ chỉ biết cậy dựa
vào xã hội, những người lãnh đạo, đó là những người có thể lo cho họ trong cuộc
sống mới này họ cảm thấy bình an và hạnh phúc nhất. Nhưng thực chất họ có được
bảo vệ bằng chính những gì mà họ đang mong muốn không. Không những không được bảo
vệ nhưng còn gây ra biết bao những nỗi dau cho thương cho các bạn.
Khi còn ở trong một gia
đình họ không cảm thấy xã hội thực sự đã lo cho họ nhưng khi trình độ nhận thức
của họ đã có để họ nhìn ra thực chât của xã thì có biết bao những điều mà họ tưởng
là bình an nhưng đã làm cho họ phải vỡ mộng bởi biết bao những niềm ước muốn và
hy vọng.
Họ đã không muốn sống
trong một sự thật bị vùi lấp mãi mà không có gì có thể ngoi lên được, chính con
người này đã lỗi ngược dòng để tìm lại những gì là chân lý đang bị vùi lấp để
đem cái đó ra ánh sáng cách nhanh nhất.
Với biết bao trước mắt
các bạn đang phải đối diện nhưng họ lại phải đối diện với một cái mà biết bao
nhiều người có thể làm cho xã hội này thêm tươi sáng hơn thì đã làm cho họ vỡ
tưởng cách nhanh nhất và làm họ cảm thấy thất vọng. Dù phải đối diện với biết
bao khó khăn đó thì họ cũng không thể sống mãi trong một xã hội chân lý luôn
vùi lấp, họ đã có một cuộc lội ngược dòng bất chấp tất cả miễn sao chân lý được
đưa ra ánh sáng.
Cho dù họ không có cơm ăn
áo mặc nhưng họ cũng không thể để cho những thứ đó làm lu mừ sức mạnh của tuổi
trẻ.
Cho dù họ có sống nay đây
mai đó nhưng đất nước, mọi người xung quanh mãi luôn là nhà, là cha mẹ và anh
em của họ.
Cho dù họ là một người nhỏ
bé, thấp hèn nhưng cũng không thể để cho chân lý đó phải qua đi một cách vô vọng.
Chính những nghi lực này
họ đã đứng lên để bảo vệ chân lý. Cho dù có gặp gian nan thử thách, cho dù có
phải ngồi tù mà chân lý được sáng tỏ thì họ cũng cảm thấy vui và hạnh phúc. Vào
tù vì sự thật, lẽ ngay thì có muôn người cảm phục. Người ta thường nói vào tù
vì đi ngược lại với những gì là của xã hội, những tệ nạn xã hội điều đó là điều
đương nhiên. Có ai bảo vào tù vì chân lý đâu nhưng chính hình ảnh và lời nói của
phương Uyên và Nguyên Kha đã nói lên chân lý đang bị vùi lấp và họ vào tù vì những
con người cấp cao là những người làm chủ đât nước đang vùi dập chân lý để cho
bóng tối họ được ngự trị.
Qua
bài này, tôi muốn gửi đến toàn thể các bạn trẻ, hãy đứng vững, tìm đến với những
chân lý. Một chân lý đang ngày một vùi dập chứ đừng luôn sống trong một bóng tối
mà mình biết mà không làm chứng cho chân lý đó. Hãy là chính bạn để cuộc sống
không những cho các bạn mà cho cả một thế hệ tương lai và những thế hệ sau sẽ
tiếp nối mỗi người trong chúng ta.