Ant Công Chính
Gia đình luôn là mối
quan tâm hàng đầu của mọi thành phần trong Giáo Hội cũng như xã hội. Có thể nói,
mỗi thành viên trong gia đình là cơ thể sống của Giáo Hội cũng như góp phần tạo
nên một xã hội đa dạng về nhiều mặt. Chính vì thế, mỗi người được sinh ra, đều
được mời gọi cộng tác với công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Quả vậy, Gia đình
là cộng đoàn gồm cha mẹ, con cái, những quan hệ máu mủ, tình cảm, những liên hệ
kèm theo về thể xác và tinh thần[1].
Gia đình là tế bào cơ bản của xã hội, là trường học đầu tiên phát triển nhân
tính [2].
Gia đình là sự kết hợp giữa người nam và người nữ trong hôn nhân, cùng với con
cái của họ [3].
Thật vậy, khi tạo dựng người nam và người nữ, Thiên Chúa đã thiết lập gia đình
con người và đặt nền tảng căn bản cho gia đình. Các phần tử trong gia đình là
những nhân vị bình đẳng về phẩm. Vì công ích của các phần tử trong gia đình và
của xã hội. Gia đình có những trách nhiệm, quyền lợi và bổn phận đa dạng [4].
Như vậy, điều cốt lõi làm nên một Giáo Hội
hoàn vũ và một xã hội thì phải trở về nguồn với nền tảng là các gia đình. Chính
các thành viên trong gia đình tạo nên một “Giáo Hội hoàn vũ” và một “xã hội
đông đúc về mọi mặt”. Đây cũng là điều, người viết muốn triển khai hai khái
niệm trong Sách Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo. Qua đó, thấy được tầm quan trọng
của mỗi thành viên trong gia đình: Gia đình Ki-tô giáo được gọi là “một Hội Thánh
tại gia” [5]
và “gia đình là tế bào nguyên thủy của đời sống xã hội” [6].
1/
Gia đình Ki-tô giáo được gọi là “một Hội Thánh tại gia”.
Có thể nói đỉnh cao của Gia đình Ki-tô giáo là
một Hội Thánh tại gia đó là gia đình Thánh Gia. Thật vậy, Chúa Giê-su nhập thể
làm Người không phải tự dưng xuất hiện mà không biết nguồn gốc từ đâu, nhưng
Ngài đã nhập thể trong cung lòng Đức Trinh Nữ Maria qua biến cố truyền tin,
trong đó Cha Ngài là ông Giu-se, Mẹ Ngài là bà Maria. Qua đó, Ngài thuộc dòng
dõi Đa- vít [7],
“Cha” và “Mẹ” Ngài là một người đạo đức, trung thành với luật Chúa [8].
“Cha” Ngài là một người làm nghề thợ mộc [9]. đây là
nghề thuộc giới trung lưu thời bấy giờ. Trong quãng thời gian Chúa Giê-su sống
ẩn giật tại Na-za-ret, Ngài đã cho ta bài học về sự vâng phục của Người [10].
Chính trong mái ấm gia đình Thánh Gia, toát lên một niềm yêu mến sâu sắc. Từ
mái ấm gia đình Thánh Gia, Giê-su đã đón nhận được nguồn “tình yêu” nơi Giu-se
và Maria, để rồi trải qua những ngày, những tháng, những năm được sống trong
mái ấm, xét theo sự phát triển bình thường của con người thì Giê-su càng ngày
càng được phát triển về sự khôn ngoan, sự cao lớn, thêm ân nghĩa đối với Thiên
Chúa và người ta (Lc 2,52). Hình ảnh gia đình Thánh Gia là mẫu gương cho toàn
thể các gia đình, và cũng là khởi nguyên cho gia đình Hội Thánh tại gia. Vì
trong gia đình là sự hiệp thông giữa các nhân vị, là dấu vết và hình ảnh của sự
hiệp thông giữa Chúa Cha và Chúa Con trong Chúa Thánh Thần. Hoạt động sinh sản
và giáo dục của gia đình là phản ánh công trình tạo dựng của Chúa Cha. Gia đình
được kêu gọi tham dự vào việc cầu nguyện và hy lễ của Đức Ki-tô [11].
Thật vậy, qua bí tích rửa tội, ta trở nên chi
thể sống động của Chúa Ki-tô, được thông phần vào chức năng tư tế, ngôn sứ và
vương đế của Người, có thể nói đây là một Hội Thánh nhỏ trong bản thể người.
Chính vì thế, mỗi người được mời gọi cộng tác và có bổn phận mang Lời Chúa đến
với tất cả mọi người, đặc biệt những người chưa nhận biết Người. Qua bí tích
hôn phối, Giáo Hội mời gọi các thành viên trong gia đình tích cực tham gia và
thể hiện rõ vai trò tư tế, ngôn sứ và vương đế của Chúa Ki-tô. Qua đó, sẽ thấy
được tầm quan trọng của câu nói “gia đình Ki-tô giáo được gọi là một Hội Thánh
tại gia” [12],
đây cũng là một trong những đề tài về Gia đình mà Hội Đồng Giáo Hoàng về Gia
đình đã bàn tới [13].
Thật vậy, sự kết hợp giữa người nam và người nữ nói lên một tình yêu tự hiến,
để làm một với nhau trong một tình yêu duy nhất là Đức Ki-tô. Ngay từ đầu,
Thiên Chúa đã cho ta thấy lệnh truyền này “người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn
bó với vợ mình, và cả hai trở thành một xương một thịt” [14]. Chính sự
yêu thương, gắn bó của người chồng đối với người vợ và người vợ đối với người
chồng, phản ánh tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại, người làm vợ hãy phục
tùng chồng, như thế mới xứng đáng là người thuộc về Chúa. Người làm chồng hãy
yêu thương chứ đừng cay nghiệt với vợ. Kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ trong mọi
sự, vì đó là điều đẹp lòng Chúa. Những bậc làm cha mẹ đừng làm cho con cái bực
tức, kẻo chúng sa ngã”[15].
Đó chính là lời mời gọi yêu thương của Thiên Chúa trong tình yêu hôn nhân gia
đình. Quả vậy, trong một mái nhà, nơi mà chồng và vợ đang ngồi tại bàn ăn, con
cái xuất hiện bên cạnh họ được ví như những chồi Ô-Liu, nghĩa là, với tràn đầy
sinh lực. Nếu cha mẹ, theo nghĩa nào đó, là nền móng của ngôi nhà, thì con cái
được ví như những viên đá sống động của gia đình [16].
Có thể nói, Giáo Hội sinh ra và kết hợp mỗi
người vào chi thể sống của Chúa Ki-tô qua bí tích rửa tội, thì đời sống hôn
nhân cộng tác với Thiên Chúa trong công trình sáng tạo, để làm nên một Giáo hội
đông đủ bởi các chi thể được hợp nhất với nhau trong đức tin. Chính mái ấm gia
đình là cái nôi và nền tảng khởi đầu cho một đức tin nơi bản thể con người. Vì
thế, gia đình chính là thầy dậy đức tin đầu tiên cho con cái, qua đó thể hiện
rõ ràng vai trò tư tế, ngôn sứ và vương đế của Chúa Ki-tô. Đây chính là lời mời
gọi trong thánh vịnh 78,3-6: “điều chúng tôi đã từng nghe biết do cha ông kể
lại, chúng tôi chẳng dấu gì con cháu cả, sẽ tường thuật cho thế hệ tương lai.
Sự nghiệp lẫy lừng, quyền uy của Chúa, với những kì công Chúa đã làm. Ngài đã
ban huấn lệnh cho nhà Gia-cóp, đặt ra lề luật cho It-ra-el, dậy tổ tiên chúng
tội truyền lại cho con cháu các cụ được tường, hầu kẻ hậu sinh trong thế hệ
tương lai cũng biết, rồi mai ngày đến lượt chúng kể cho con cháu của mình”. Qua
đó, cho ta thấy trách nhiệm của những bậc làm cha, làm mẹ trong gia đình rất
lớn lao đối với việc giáo dục con cái. Chính từ mái trường đầu tiên này, đứa
trẻ được hình thành nên nhân cách, được đón nhận đức tin từ cha mẹ, từ đó mang
theo tất cả những gì đã học được từ mái trường này để hòa nhập với cuộc sống và
làm cho đức tin được lớn mạnh. Quả thật, nếu như đứa trẻ được sinh ra trong một
gia đình không biết Đức Ki-tô là ai, thì khởi đầu đứa trẻ khó lòng có thể nhận
biết về Ngài. Ca dao tục ngữ việt nam có câu “ở ống thì dài ở bầu thì tròn hay
con nhà tông không giống lông thì cũng giống cánh”. Chính mái trường gia đình
là cái nôi của nền giáo đục đầu tiên, giúp đứa trẻ nhận biết mình là ai trong
cuộc sống này. Thật vậy, mỗi thành viên trong gia đình Ki-tô giáo được liên kết
với nhau trong cùng một đức tin, để cùng nhau cầu nguyện và đọc Lời Chúa hằng
ngày sẽ củng cố gia đình trong đức mến. Chính vì thế, gia đình Ki-tô giáo có sứ
vụ loan báo Tin Mừng và truyền giáo cho tất cả những người chưa nhận biết Chúa [17].
Chính tình yêu nồng cháy trong các gia đình sẽ là hoa quả trong tình yêu Đức
Ki-tô được triển nở để từ đó những người xung quanh sẽ nhận biết Đức Ki-tô là
ai [18].
Thật vậy, Lời Chúa bảo chúng ta rằng gia đình được kí thác cho một người đàn
ông, một người đàn bà, và con cái họ, để gia đình trở thành một sự hiệp thông
nhân vị theo hình ảnh sự kết hợp giữa Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.
Việc sinh sản và nuôi dạy con cái, phản ánh công việc sáng tạo của Thiên Chúa.
Gia đình được mời gọi liên kết trong kinh nguyện hằng ngày, đọc Lời Chúa và
chia sẻ tiệc Thánh Thể, nhờ đó lớn lên trong tình yêu và trở nên ngày càng đúng
nghĩa hơn là một đền thờ cho Chúa Thánh Thần cư ngụ [19]. Qua
những gì đã trình bày, một lần nữa cho ta khẳng định “gia đình Ki-tô giáo được
gọi là một Hội Thánh tại gia”.
2/
Gia đình là tế bào nguyên thủy của đời sống xã hội
Thiên Chúa đã tạo dựng nên nhân loại từ không
mà có [20],
trong đó Thiên Chúa dựng nên con người giống hình ảnh Người và ban cho họ quyền
cai quản trên tất cả những gì Người đã dựng nên [21], thể hiện
quyền cai quản và làm chủ đó bằng việc đặt tên [22]. Như thế,
nguyên tổ Adam và E-và, là khởi nguyên cho một đời sống nhân loại đầu tiên và
làm nên một xã hội nguyên thủy, trong đó chính Thiên Chúa ra lề luật và phân
nhiệm vụ cho cộng đồng nhân loại đầu tiên này [23]. Thật
vậy, tự bản tính thâm sâu của mình, con người là một hữu thể có xã hội tính và
nếu không tương quan với tha nhân, con người không thể sống cũng như không thể
phát triển các phẩm chất của mình được [24], chính
Thiên Chúa đã phán “con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một
trợ tá tương xứng với nói”[25].
Thật vậy, gia đình là một xã hội tự nhiên,
người nam và người nữ được kêu gọi trao tặng bản thân mình trong tình yêu và
trong việc trao tặng sự sống. Gia đình là một cộng đồng, trong đó, từ thời thơ
ấu, con người có thể học được những giá trị luân lý, bắt đầu tôn thờ Thiên Chúa
và sử dụng tự do một cách đúng đắn [26]. Như thế,
gia đình không phải là một cơ chế “xin cho” nhưng là một sức sống mãnh liệt
trong tình yêu, để từ đó phát sinh một sự sống mới. Từ mái ấm gia đình, con
người học biết những giá trị luân lý và những điều cơ bản nhất để giúp người đó
hòa nhập với cuộc sống. Có thể nói, trong nội tại mỗi gia đình hội tụ đầy đủ
một cộng đồng mang tính xã hội và cao hơn tính xã hội đó là một cộng đồng yêu
thương, chia sẻ, lấy tình yêu Đức Ki-tô làm điểm quy chiếu và hướng dẫn. Trong
đó cha mẹ đóng rất nhiều vai trò như: trao ban sự sống, quản lý và làm cho gia
đình ngày một phát triển, tạo nên sự hiệp nhất giữa các thành viên trong gia
đình, là thầy dậy đức tin và luân lý cho mọi thành viên trong gia
đình..v..v..Qua đó cho ta thấy, chính tình yêu nội tại trong mỗi gia đình là sự
lan tỏa và góp phần làm cho cộng đồng nhân loại đầy ắp tình yêu thương. Quả
thật, hạnh phúc của mỗi cá nhân cũng như của xã hội loài người và Giáo Hội gắn
chặt với tình trạng lành mạnh của cộng đoàn xuất phát từ hôn nhân và gia đình [27].
Thật vậy, muốn có một xã hội phát triển lành mạnh cần phải canh tân gia đình.
Muốn có một cộng đồng nhân loại sống yêu thương, công bằng, bác ái, thì trước
tiên cần phải có một gia đình tốt [28].
Từ đó, ta thấy được tầm quan trọng và điều cốt
lõi khởi đi từ các gia đình, là tế bào nguyên thủy và khởi đầu cho một xã hội.
Chính vì vậy, gia đình là tổ ấm của mỗi cá nhân, là cầu nối giữa cá nhân và xã
hội, là nơi trung chuyển mọi thông tin từ cá nhân đến xã hội và từ xã hội đến
cá nhân. Với tính cách là “tế bào xã hội”, gia đình có tác động to lớn đến sự
phát triển của xã hội. Gia đình tốt thì xã hội tốt. Do đó, cả thế giới được coi là một đại gia đình trong mối
tương giao liên đới với nhau, nên mới có câu “tứ hải giai huynh đệ”. Thật vậy,
tự bản chất mối tương quan liên hợp được xây dựng trên nền tảng tình yêu, vì
thế nó sẽ có hai mặt tích cực và tiêu cực. Về mặt tích cực, tình yêu sẽ đem lại
ấm no, hòa bình, hạnh phúc. Tuy nhiên, với xã hội thì khi mối tương quan không
đặt trên nền tảng tình yêu, thì sẽ xẩy ra chiến tranh, khủng bố, huynh đệ tương
tàn [29].
3/
Tạm Kết:
Qua những gì đã phân tích và tìm hiểu, cho ta
thấy gia đình là nền tảng cho mọi vấn đề xẩy ra xung quanh. Trong gia đình, Cha
mẹ chính là nguồn phát sinh sự sống, là cái nôi của nền đào tạo, là mái nhà của
nền đạo đức, là lời nói của nền luân lý cơ bản, là chất súc tác để mọi thành
viên trong gia đình liên kết với nhau, từ đó sẽ được lan tỏa ra, tạo thành một
xã hội hiệp nhất, tươi đẹp trong yêu thương. Thật vậy, điều răn thứ tư làm sáng
tỏ các tương quan khác trong xã hội. Trong đó, anh em ruột, là con cái của cha
mẹ chúng ta; anh em họ, là con cháu tổ tiên chúng ta; đồng bào là con cái của
tổ quốc chúng ta; những người đã chịu phép rửa là con cái của Mẹ chúng ta là
Hội Thánh; mỗi nhân vị là con trai hoặc con gái của Đấng muốn chúng ta gọi Ngài
là “Cha chúng con”. Vì vậy, các tương quan của chúng ta với tha nhân được nhận
biết như là những tương quan nhân vị. Người lân cận không phải là một “cá thể”
nào đó giữa tập thể nhân loại, nhưng là “một ai đó” có nguồn gốc rõ ràng, đáng được
mọi người quan tâm và tôn trọng [30].
[7] Mt 1,20 “Này Ông
Giu-se, con Cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Maria vợ ông về, vì người con bà đang
mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần”.
[8] Mt 1,19 “Ông
Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà”. Lc 1,28 “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng,
Đức Chúa ở cùng bà”.
[9] Mt 13,55 “Ông không
phải là con bác thợ mộc sao? Mẹ của ông không phải là bà Maria, anh em của ông
không phải là các ông Gia-cô-bê, Giô-xếp, Si-môn và Giu-đa sao?”.
[13] Đức Giáo Hoàng
Phanxico, Niềm Vui Yêu Thương, tông huấn hậu thượng hội đồng về gia đình, Lm Lê
Công Đức (dịch), Nxb Tôn giáo.
[16] Đức Giáo Hoàng
Phanxico, NIềm Vui Yêu Thương, Tông Huấn Hậu Thượng Hội Đồng Về Gia Đình, Số 14.
[20] St 1,1-2 “Lúc Khởi
đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất, Đất còn trống rỗng, chưa có hình dạng, bóng
tối bao trùm vực thẳm, và thần khí Thiên Chúa bay lượn trên mặt nước”.
[21] St 1,26 “Chúng ta
hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta, để con người
làm bá chủ cá biển chim trời, gia súc, dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống vật
bò dưới đất”.
[22] St 2,19.23: “Đức
Chúa là Thiên Chúa lấy đất nặn ra mọi dã thú, mọi chim trời, và dẫn đến với con
người, xem con người gọi chúng là gì: hễ con người gọi mỗi sinh vật là gì, thì
tên nó sẽ là thế. “con người nói: Phen này, đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi
thịt tôi. Nàng sẽ được gọi là đàn bà, vì đã được rút ra từ đàn ông ra””.
[23] St 3,14.16.17-19:
“”Đức Chúa là Thiên Chúa phán với con rắn: Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị
nguyền rủa nhất trong mọi loài súc vật và mọi dã thú. Mi phải bò bằng bụng, phải
ăn bùn đất mọi ngày trong đời mi.” “Chúa phán với người đàn bà: Ta sẽ làm cho
ngươi phải cực nhọc thật nhiều khi thai nghén, ngươi sẽ phải cực nhọc lúc sinh
con. Ngươi sẽ thèm muốn chồng ngươi, và nó sẽ thống trị ngươi” “Chúa phán với
con người: đất dai bị nguyền rủa vì ngươi, ngươi sẽ phải cực nhọc mọi ngày
trong đời ngươi, mới kiếm được miếng ăn từ đất mà ra. Đất đai sẽ trổ sinh gai
góc cho ngươi, ngươi sẽ ăn cỏ ngoài đồng. Ngươi sẽ phải đổ mồ hôi trán mới có
bánh ăn, cho đến khi trở về với đất, ngươi đã được lấy ra. Ngươi là bụi đất, và
sẽ trở về với bụi đất””.
[29] Đức Giáo Hoàng
Phanxico, bài phát biểu khai mạc Thượng Hội Đồng Giám Mục về Gia Đình
6/10/2014. (http://caunguyenbangtraitim.com).
[30] GLHTCG, Số 2212.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét